• Full
0 50% 5K
Các bạn có tin vào bốn chữ “Bạn thân khác giới” không? Riêng tôi thì không bởi vì bạn gái hiện tại của tôi từ bốn chữ đó mà ra. Không làm mất thời gian của mọi người nữa, sau đâu tôi sẽ bắt đầu kể câu chuyện của mình!

 

Tôi và em chơi chung với nhau từ thời cấp 3 đến khi lên đại học và cho đến khi đi làm hai đứa vẫn dành một vị trí, một khoảng thời gian đặc biệt cho nhau với hai chữ “Bạn thân”.

Quay lại khoảng 10 năm trước, lần đầu tiên tôi gặp em là đầu năm lớp 10, sau một hành trình “gian nan” để ôn thi lại thì tôi đã đậu vào lớp 10. Nói ra thì chẳng có gì hay ho nhưng tôi là một trong những đứa học sinh cá biệt nhất trường. Từ cúp học cho đến đánh nhau rồi hút thuốc… Thành tích học tập thì lúc nào cũng đứng chót đến mức vào lớp thấy tôi là thầy cô chẳng thèm nói tới. Ấy vậy mà vào lớp xếp chỗ ngồi thầy còn xếp cho tôi ngồi gần một con nhỏ (bạn gái tôi hiện tại) hơi ú ú, tóc thì cột cao sau gáy nhìn hơi bị luộm thuộm nhưng bù lại được cái là học cực kỳ giỏi. Thầy cho nó ngồi chung với tôi để kèm tôi học nhưng một thằng thuộc dạng cá biệt thì làm sao chịu học.

Tôi vẫn chứng nào tật nấy cho đến nữa năm học, tôi bị công an bắt khi đang cúp học ngồi quán cafe chém gió. Nguyên nhân là do trong nhóm bất hảo tôi giao du có một thằng là chân rết của một đường dây buôn ma túy. Lúc này tôi mới thật sự sợ nhưng lại không dám gọi về nhà vì cha tôi mà biết là tôi sẽ bị dần cho nhừ tử. Hết cách tôi đành gọi cho nó vì cha nó là trưởng phòng cảnh sát hình sự huyện.

Tôi đi test nhanh là âm tính với ma túy và được xác định không liên quan đến đường dây này nên được bảo lãnh về nhưng sau đó tôi lại bị nhỏ bạn cùng bàn với tôi giám sát tôi cứng ngắc do tôi là đối tượng được giám sát đặc biệt và nhỏ được nhờ giám sát nhất cử nhất động của tôi tại lớp. Thế là ra chơi hay tôi đi đâu nhỏ đều theo tôi không rời, mỗi khi tôi vào nhà vệ sinh là kiểm tra trên người tôi có thuốc hút hay không.

Đi ra mà trên người có mùi thuốc là auto bị chửi. Cứ sáng là nhỏ lại qua nhà chở tôi đi học. Cha mẹ tôi cũng không thắc mắc gì vì biết mục đích của nhỏ làm vậy là gì. Tôi không dám bật lại vì nhỏ được hậu thuẫn của thầy cô, cha mẹ tôi và cả mấy anh công an trong khi tôi chỉ là thằng cóc con. Ban đầu thì tôi rất bực bội vì bị giám sát, có mấy lần bị quê độ vì bị nhỏ chửi khi lén hút thuốc hay tụ tập chơi bời.

Nhưng dần dần tôi cũng quen với sự giám sát này và tôi cũng dần thay đổi mà chính bản thân cũng không nhận ra. Không còn hút thuốc, đi học đều hơn, chú ý nghe giảng hơn và nhờ nhỏ bạn cùng bàn chỉ bài mà thành tích của tôi được cải thiện rõ rệt. Từ một học sinh có thành tích lúc nào cũng chót mà ngoi lên được học sinh TB rồi đến tổng kết năm học lớp 10, tôi được xếp loại Khá.


Thầy cô và bạn bè cũng nhìn tôi với một con mắt khác hẳn. Được đà, tôi cứ thế mà phát huy. Học ngày học đêm, có những đêm tôi thức trắng để học bài rồi vô lớp lại bị ngủ gật nhưng khi bị kêu tên lên là tôi trả lời rành mạch mọi thứ làm thầy cô và bạn bè phải nể phục. Đến cuối năm lớp 11 thì tôi đã là một học sinh giỏi. Trong giai đoạn này cô ấy luôn bên tôi và ủng hộ, giúp đỡ tôi và chúng tôi chính thức trở thành bạn thân